Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

Mình là gì với nhau anh nhỉ?

Quãng thời điểm em gian truân nhất ấy, tưởng chừng như bản thân mình không còn gì có thể vượt lên nổi, và anh đã tới.
Bằng hữu bản thân học cùng trường, cùng lớp và cũng hay nói chuyện cùng nhau.Sau mười mấy năm ra trường và đã giao thông lại. Ban sơ chỉ là một người bạn học, lâu ngày chạm mặt lại và liên lạc qua đt thường xuyên

Rồi cũng có vẻ thân mật hơn, cùng tâm sự với nhau những chuyện buồn trong cuộc sống. Cứ thế cứ thế...

Rồi một ngày anh nói với em về chuyện tình cảm trên tình bạn. Em đã rất phân vân. Vì mình cùng học chung trường, phổ biến lớp, đã là bạn với nhau mười mấy năm rồi.

Ngay từ hồi đi học, em đã có suy nghĩ không bao giờ nghĩ đến yêu người cùng lớp. Vì nếu như tình cảm đó tốt đẹp đến được với nhau thì sẽ rất là vui vẻ; Còn nếu như tình cảm ấy không đi đến đâu, sẽ không còn được như ban đầu nữa.

Anh cũng là người cổ vũ em đổi mới suy nghĩ ấy. Anh nói giờ bản thân cũng ra trường hơn mười năm ngoái, mình có quyền yêu và được yêu, dễ thường bạn học thì chẳng thể yêu, ko thể có tình cảm và chẳng thể đến với nhau đc à? lúc đấy anh mới nói, hồi đi học anh cũng đã có tình cảm với em, vì sợ bị chối từ nên đã không dám nói ra...

Lúc đấy, chính mình xưng hô với nhau vẫn là cậu - tớ thôi. Khi khởi đầu em cảm thu được tình cảm nơi anh rồi, em mở màn có tình cảm với anh, yêu anh. .. Thật khó, mãi mới đổi bí quyết xưng hô gọi anh là anh được.

Bản thân đã yêu nhau, bên nhau, ... cùng nhau san sớt mọi chuyện. Hồi đấy em chưa hiểu tính anh nhiều, nên nhị đứa hay giận hờn và hay bao biện nhau. Anh hay chọc cho em tức, mỗi lúc em tức lên anh thường bảo: Anh muốn trêu cho em tức...

Anh nói anh không muốn đi khiến xa, không muốn xa em...
Nhưng vì cuộc sống còn phổ quát gian nan, nên bạn bè bản thân mình cũng vẫn phải mỗi người một nơi. Anh đi xa bận công việc phổ thông đôi khi cũng về.

Anh biết không? Em yêu anh đến với anh là tình yêu, chứ không vì bất cứ gì khác cả. Dù cuộc sống khó khăn, em tự nói với bản thân cùng anh phải cố gắng thật rộng rãi ...

tình cảm mình vẫn tốt đẹp là thế, chỉ chưa đầy nửa bốn tuần thôi mọi việc đã thay đổi.
Anh nói tuổi bản thân mình không hợp nhau, giả dụ cứ cố tình sống với nhau thì một trong nhì người sẽ phải ra đi mãi mãi. Nên anh suy nghĩ chính mình lựa cứ như vậy: không có đám cưới, không có đạt yêu cầu, mỗi người sống một nhà... Anh nói lo cho cuộc sống của em, tới với anh- em sẽ khổ.
Anh à! em yêu anh, đến với bằng hữu không sợ khó khăn, không sợ khổ mà chỉ muốn cùng anh được chia sẻ với nhau những nụ cười nỗi bi hùng trong cuộc sống này. Mình đã cố gắng vì nhau rất là nhiều rồi đấy thôi, bao nhiêu gian truân trước đấy đã cùng nhau vượt lên hết, mỗi người chỉ cần cố gắng một tí nữa thôi anh à...
Yêu nhau, thương nhau thì mọi khó khăn không là gì hết.
Sau một lần vấp ngã, anh đã đưa tay đỡ em lên, cho em đổi mới bí quyết nghĩ trong khoảng tình bạn sang ái tình, cho em có lòng tin hơn vào cuộc sống này...
Em có anh là nguồn cổ vũ duy nhất, nhiều lúc chạm chán những yếu tố ko may trong công tác hay cuộc sống, cứ nghĩtới anh thôi, mọi thứ đều qua hết.
bình thường ngày nào cũng vẫn thủ thỉ, nhắn tin cho nhau, nhưng cảm giác xa quá vậy.
Em đã hỏi anh: Hiện thời em là gì với anh? Anh đã không trả lời.
Vậy mình là gì với nhau anh nhỉ


Xem tại: tin tức việt nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét