Hãy đừng để Tết của giáo viên vùng cao chỉ toàn là món ăn "tinh thần"
Sau một năm khiến cho việc cật sức, bỏ ra phần nhiều tâm sức với nghề để xây dựng kĩ năng và trí tuệ cho đất nước, không ít giáo viên đều động lòng với thưởng Tết, thậm chí có thầy cô ở vùng cao còn không để ý cả định nghĩa thưởng Tết.
Chuyện “không trông chờ thưởng Tết” của lực lượng thầy giáo một lần nữa lại khiến cho chúng ta giật mình, đau xót. Những câu chuyện về Tết của giáo viên vùng cao giống như điệp khúc "Biết rồi, khổ lắm, nói mãi".
San sớt về câu chuyện thưởng Tết, thầy H.V.T (thầy giáo trường THCS Kim Linh, phố Kim Linh, quận Vị xuyên, Hà Giang) cho hay: “Trường tôi có 162 sinh viên và 23 cán bộ giáo viên. Trong nghĩ suy của những thầy giáo vùng cao chúng tôi không có khái niệm “thưởng Tết”.
Năm nào nhà trường nỗ lực lắm thì mỗi thầy giáo được cổ vũ 50 tới 100 nghìn đồng. Có những năm gian khổ, Tết của thầy giáo không có gì. Phổ thông năm qua đều thế nên ví như năm nay chúng tôi được công bố không có thưởng Tết thì vấn đề đó cũng không khiến cho tôi quá bất thần.
Bởi lẽ, phường Kim Linh thuộc xã vùng 3 (phố 135), cuộc sống của cư dân nơi đây cực kỳ khó khăn. Ngay cả việc nộp tiền học phí cho con còn là một gian nan lớn đối với phụ huynh thì việc giáo viên không có thưởng Tết cũng là điều chẳng mấy xa lạ gì.
Tôi công tác ở trường cũng ngót chục năm nay, có những năm, thưởng Tết cho giáo viên là “những tràng vỗ tay” của sinh viên trong buổi tổng kết cuối năm.
Bạn bè của tôi gần như đều theo nghề giáo, chủ đạo là thầy giáo ở vùng cao và những vùng đặc biệt khó khăn. Chuyện không thưởng Tết là điệp khúc cuối năm. Đôi khi, ngày cuối năm, mấy bạn bè đồng nghiệp ngồi lại với nhau ăn bữa cơm tất niên, nói tới chuyện thưởng Tết, rộng rãi anh em cũng tủi”.
Chia sẻ về câu chuyện thưởng Tết, thầy Phan Văn Tuyên - giáo viên trường Tiểu học Mường Lý (phường Mường Lý, quận Mường Lát, Thanh Hóa) cho hay: “Nói thật là với tôi, Tết vui nhất có thời gian sum vầy với mái nhà chứ chuyện thưởng Tết thì chỉ kiếm được ở mặt tinh thần là chính.
Có năm có, phổ quát thì được nhị trăm, ít thì được dăm chục, có năm chỉ là tờ lịch của công đoàn thôi. Phụ huynh hay mang đến cho giáo viên cho một vài cân gạo nếp, chai rượu ngô hay bó lá dong là ấm lòng rồi. Trên này cuộc sống của người địa phương còn có năng lực tài chính thấp lắm, trường cũng có năng lực tài chính thấp, nên chẳng có nguyên do gì để thầy giáo yên cầu thưởng Tết cao như những ngành khác”.
Cần có quỹ thưởng Tết cho thầy giáo
San sớt về “điệp khúc bi hùng” mang tên thưởng Tết cho thầy giáo, cô Lê Thị Loan – Giảng viên Học viện Quản lý Giáo dục cho hay: “Đã đến lúc Bộ GD&ĐT nên lập quỹ ca ngợi thưởng cho ngành nghề giáo dục để chi phần thưởng Tết cho thầy giáo một bí quyết bình ổn cũng như phát động các phong trào thi đua dạy tốt học tốt.
Bởi lẽ, giáo dục là lĩnh vực đặc trưng không có lương bốn tuần 13 để thưởng Tết cho giáo viên. Bởi vậy, dẫn đến tình trạng thưởng Tết của giáo viên ở thị trấn "khủng” còn các thầy cô ở vùng cao, công sức vất vả mà Tết lại không có gì, dẫn đến những bất cập không đáng có.
Thầy giáo là nghề cao niên, gieo mầm trí óc, ươm mầm kỹ năng, họ xứng đáng được coi trọng và hưởng những cơ chế tốt nhất. Chỉ có thế, lĩnh vực giáo dục của chúng ta mới có thể văn minh vượt trội hơn nữa”.
Đọc thêm: tin tuc moi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét