Tôi năm nay 29 tuổi, vợ tôi 24 tuổi, chúng tôi cưới nhau được hơn một năm nay. Cả nhì chúng tôi quen nhau khi cùng lập nghiệp ở Thủ đô. Thoạt đầu, khi tôi đưa cô ấy về ra mắt mái nhà, bác mẹ tôi đều tán thành, vì cô ấy chế độ tạm thời được, cao hơn 1m60, dĩ nhiên sau khi biết cảnh ngộ mái ấm cô ấy, bố mẹ tôi lại khuyên tôi nghĩ lại.
Giờ tôi thật sự hối hận vì đã không lựa chọn một người vợ phong phú (Ảnh minh họa).
Cũng là thế này, mái ấm tôi có 2 anh em trai, bác mẹ đều là công chức đã về hưu. Đồng đội tôi nhìn mày mặt lạc quan, học hành đến nơi tới chốn nên cha mẹ tôi hi vọng chúng tôi sẽ lấy được những người vợ tương hợp. Anh trai tôi cưới phương pháp đây 2 năm, hiền thê anh là con gái hiệu trưởng trường cấp 3 nơi tôi từng theo học.
Hiện nay, anh trai và chị dâu tôi đang khiến cho việc ở Hà Nội, đã có nhà ở riêng, có xe hơi do ba má hậu phi tìm cho. Cuộc sống của anh tôi khá êm ấm.
Khi tôi tốt nghiệp đi làm, bố mẹ tôi cũng khuyên tôi nên chọn một người bà xã tương hợp về học thức, mái ấm không môn đăng hộ đối nhưng cũng thuộc diện cơ bản. Nhưng rồi tôi lại phải lòng Ly-cô ấy làm cho cùng công ty với tôi, cũng người cùng quê.
Ly là con cả, sau Ly còn có 4 đứa em đang tuổi ăn học, bố mẹ khiến cho nông nên cuộc sống khá nặng nhọc. Ngày đó, mặc bác mẹ ngăn cản, tôi vẫn bất chấp cưới Ly khiến bà xã, nhưng rồi cưới về tôi mới vỡ lẽ mộng.
Cưới nhau hơn 3 năm nay, chúng tôi vẫn phải ở nhà thuê. Chưa kể, mỗi 04 tuần, tôi và vợ phải gửi về cho mái ấm cô ấy 2-3 triệu để phụ giúp ba má hoàng hậu nuôi em ăn học. Sau khi cưới bà xã già hẳn đi, khi tôi đi với anh trai mình, bạn nào cũng chê tôi già, xấu hơn anh.
Họ hàng tôi, rộng rãi người còn cạnh khóe “Nó đẹp trai hơn anh, học cao hơn anh, nhưng không nhân thức lựa chọn phi tần. Anh nó may mắn thừa hưởng phúc lộc nhà vợ nên ngày một ngời ngời, phong thái hẳn ra”.
Nghe thế, tôi bi tráng lòng lắm, tôi chợt thấy số mình khó nhọc đột nhiên chỉ nuôi cung phi mà còn đèo bòng thêm mấy đứa em bà xã.
Xét về tính cách bà xã hiền hậu, nhưng trong khoảng ngày cưới chồng vì không có phổ quát tiền thuê người giúp việc nên cô ấy nghỉ ở nhà chăm con, chăm chồng. Nhiều khi tôi cảm thấy chỉ có một bản thân mình đảm đương cả mái ấm, tôi mỏi mệt, chán nản cực kì.
Vì tôi lấy phi tần nghèo, nên nhịn nhường như cha mẹ cũng tỏ ý khinh khỉnh với tôi hơn. Có việc gì trong mái nhà, ba má cũng hỏi quan niệm anh trai tôi. Không ít lần, tôi cảm thấy mình như bị gạt ra ngoài mái ấm.
Trước khi cưới, tôi cứ nghĩ vật chất chẳng mấy quan trọng, cưới hậu phi về rồi tôi mới kiếm được thấy sự thiệt hại. Xưa kia, tôi cũng có khá rộng rãi người đeo đuổi, trong đó có con của những đại gia có tiếng trong vùng, thế mà tôi lại gạt đi, chê chế độ này nọ.
Giờ tôi cảm thấy thoái chí lắm, vợ tôi lương cũng chẳng khá khẩm nên chẳng nhân thức bao giờ tôi mới có được căn nhà nho bé dại ở Hà Nội, chưa nói tới chuyện lo cho con học trường nọ trường kia.
Tôi ước giá như thời gian quay trở lại, tôi sẽ có chọn khác để tôi đỡ vất vả hơn để con trẻ trong nhà tôi có một nền tảng vững chắc hơn để phát triển. Tôi thật sự ân hận vì chọn lựa của mình ngày đó.
Có thể bạn quan tâm: tin tức mới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét